Người thắp lửa khát vọng
Một đời người một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cây nhờ người đưa
Nếu như mỗi năm học qua đi là một chuyến đò , học trò là những người khách qua sông , thì thầy cô chính là người lái đò thầm lặng chèo lái con đò ấy đến với bến bờ tri thức . Chúng em cảm thấy thật may mắn khi trong chuyến đò của cuộc đời mình , chúng em đã gặp được những người thầy , người cô đã dẫn dắt và là người luôn đồng hành cùng chúng em trên con đường chiếm lĩnh những đỉnh cao tri thức . Thành tích mà chúng em tạo dựng được ấy chính là công lao của thầy cô .
Nhưng nào đâu chỉ có vậy . Thầy cô còn tuyệt vời hơn thế khi không chỉ làm tròn vai của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành những người thầy của chúng em trên đường đời . Dạy cho chúng em cách để nâng niu một đóa hoa , trân trọng những nhành lá , yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai , chỉ cho chúng em giá trị một lời chào , vẻ đẹp của nụ cười , sự ấm áp của đôi bàn tay . Từ đó , chúng em biết trân trọng những giá trị đích thực của cuộc sống , cũng như không ngừng nỗ lực để hoàn thiện bản thân , trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình ở ngày hôm qua .
Khi thất bai hay muốn bỏ cuộc , luôn có bàn tay của thầy cô nồng ấm , nâng đỡ chúng em đứng dậy , dạy cho chúng em biết cách tự chữa lành vết thương . Tất cả đã thấm lâu vào mỗi chúng em từng ngày , từng giờ . Để hôm nay , chúng em đứng ở đây , cảm thấy thật từ hào khi chúng em được là học trò của các thầy cô giáo trường Trung học cơ sở Dũng Tiến!
Nhưng thầy cô kính yêu ơi!
Không biết bao lần , những đứa học trò dại dột , vô tâm đã làm thầy cô phải phiền lòng . Chúng em cúi đầu xin thầy cô tha thứ! Cảm ơn thầy cô rất nhiều vì đã có mặt trong cuộc đời em , cho chúng em được cảm nhận những yêu thương vô giá , và hơn hết , một vòng tay rộng lớn mở lúc chúng em cần .
Năm tháng trôi qua và sẽ không bao giờ trở lại . Thanh xuân cấp hai của chúng em cũng vậy . Bốn năm cấp hai có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất . Khi đó tuổi không quá lớn cũng không nhỏ quá , thật sự nó như một giấc mơ đẹp đẽ nhất của tuổi học trò . Nhưng nó còn đẹp hơn nữa khi chúng em gặp được cô Phạm Tuyết Mai – người thắp lửa khát vọng
Dù bài đọc tấu không có tiếng vỗ tay
Dù sân khấu không có hoa
Nhưng khi viên phấn trên tay vẫn có thể khiến mọi âm sắc chạm đến cảm xúc khai mở tri thức
Cô ạ ! Lời đầu tiên cho phép chúng em được gọi cô là mẹ nhé . Người mẹ tuyệt vời của 9C . Thấm thoát đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày cô chủ nhiệm . Có những niềm vui , có những nỗi buồn và có những kỉ niệm không bao giờ quên . Đó hẳn là những nỗi sợ vô hình cho bao thế hệ học sinh nhưng dường như trong tôi nó đã biến mất tự bao giờ . Mỗi tiết toán khi các bạn đang cặm cụi làm bài , bất chợt nhìn lên bảng tôi thấy cô Mai lúc nào cũng cặm cụi viết bảng hay có thể là chấm bài , tra giáo án cũng có thể đang suy nghĩ giải một bài toán khó cho chúng tôi và lúc đó lòng nhiệt huyết luôn tràn đầy trong con người bé nhỏ ấy lại một lần nữa thôi thức tâm hồn tôi .Phải chăng đằng sau vóc dáng nhỏ bé giản dị ấy lại là một ngọn đuốc rực sáng đang thắp lửa cho chúng tôi mỗi ngày đến lớp . Cô đã gắn bó với nghề được hơn hai mươi năm nay . Từ một người con gái tuổi đôi mươi đầy ước mơ hoài bão trở thành một nhà giáo mẫu mực tận tụy.
Nhớ lại những ngày thi cuối cùng khi chuẩn bị bắt đầu thi cuối học kì 2 lớp 8 . Lúc đó , chúng tôi đang hối hả ôn tập xuyên suốt , không còn những tiếng cười giòn tan , tiếng nô đùa mà lúc ấy chỉ còn những tiếng bút lạch cạch , tiếng sách vở. Khoảnh khắc ấy thật căng thẳng đến ngộp thở . Lúc ấy , thay vì nhồi nhét thật nhiều kiến thức cho chúng tôi để kịp thời gian trước khi tan học , cô không về mà cố gắng lấy sức để dạy hết bài và ôn thêm cho học sinh , mặc dù lúc đấy không phải phạm vi thời gian dạy của cô . Tôi đã tự hỏi rằng : “ Sao thay vì việc tan làm sớm để về nhà thì cô lại chọn ở lại dạy chúng tôi miệt mài đến tối muộn , điều gì đã khiến cô làm như vậy nhỉ? “ Tất cả đã được giải đáp sau nụ cười mừng rỡ của cô khi biết học trò của mình đã làm bài tốt sau kì thi . Chỉ một điều duy nhất đó chính là sự nhiệt huyết và đam mê với nghề dạy học .
Cảm ơn cô đã dẫn dắt và trở thành ngôi sao sáng - trong những năm tháng bình thường của chúng em.