Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Chúng tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho chúng tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Bùi Thị Liên - cô giáo dạy môn Công nghệ của chúng tôi. Cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người đã dạy cho chúng tôi cách nhìn nhận cuộc sống, cách đối mặt với thử thách, và quan trọng nhất, cô đã giúp chúng tôi trưởng thành hơn qua từng ngày học tập. Cô là người đã chắp cánh cho ước mơ và khơi dậy niềm đam mê học hỏi của chúng tôi. Với chúng tôi, những kỷ niệm về thầy cô và mái trường không chỉ là hình ảnh mờ nhạt trong quá khứ, mà là những bài học quý báu và tình cảm ấm áp sẽ theo chúng tôi suốt cuộc đời.
Mái trường THCS Dũng Tiến nơi chúng tôi đang trải qua những năm tháng thanh xuân tươi đẹp, chứa đựng vô vàn kỷ niệm của tuổi học trò – cũng là nơi cô Bùi Thị Liên về công tác và gắn bó suốt 21 năm qua, nơi đây cô trò chúng tôi gọi đó là “ Ngôi nhà thứ hai”. “ Ngôi nhà chung của chúng ta”
Cô là một giáo viên cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng, dáng người và gương mặt của cô toát lên vẻ phúc hậu. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn, cô quát mắng đấy nhưng chúng tôi lại vẫn cảm thấy cô thương chúng tôi nhiều hơn – cô giống như mẹ của chúng tôi vậy. Trong tập thể giáo viên nhà trường cô luôn là một người tích cực trong công việc, hoà nhã với mọi người, tận tâm với học sinh và khi tiếp xúc với phụ huynh học sinh cô rất thân thiện, gần gũi và cởi mở.
Bao năm tháng trôi qua, bao thế hệ học sinh đã ra trường, tất cả những người học sinh của trường THCS Dũng Tiến đã từng được cô Liên dạy bảo và quan tâm giúp đỡ vẫn luôn nhớ về cô. Đến hè hoặc dịp Tết Nguyên đán các anh ấy vẫn về nhà thăm cô, ăn cơm cùng gia đình cô. Thỉnh thoảng Cô kể với chúng tôi: “Có những anh chị khoá đầu tiên khi cô về trường công tác, bây giờ họ đã trưởng thành, họ gặp cô nhưng không gọi là Cô mà là gọi bằng Chị.” Ồ, nghe sao lại thấy gần gũi ghê cơ, họ khoe con của họ đang học cô Liên đấy. Thế có nghĩa cô Liên cũng được lên chức “Bà giáo” rồi ấy chứ nhỉ?. Từ ngày cô Liên về trường, cô đảm nhiệm dạy toàn bộ môn Công nghệ, cô là thành viên của Ban chấp hành Công đoàn nhà trường nhiều năm nay. Có một số năm cô cũng được làm GVCN, cô cũng tham gia các hoạt động đoàn đội của trường, các tiết mục của cô hướng dẫn học sinh thường được giải nhất, giải nhì. Cô cũng tham gia thể thao, tham gia các giải thi đấu cầu lông, kéo co phong trào của Công đoàn do liên đoàn lao động của huyện tổ chức… Những năm gần đây cô ít tham gia hơn, phần vì sức khoẻ, phần vì công việc gia đình, con cái, cô tập trung nhiều hơn vào việc dạy học ở trường. Cô cũng là GVG cấp huyện, gần như năm nào cô cũng có giải HSG cấp huyện. Và năm nay, năm học 2024 – 2025, ngay từ những ngày giữa tháng tám, cô trò chúng tôi đã thành lập đội tuyển, bắt tay vào việc ôn luyện. Lúc đầu chúng tôi sợ lắm, chỉ sợ bị điện giật, với lại nhìn vào những sơ đồ mạng điện rối như mạng nhện, chúng tôi chẳng hiểu gì.. Qua từng ngày cô Liên hướng dẫn và chỉ bảo cho chúng tôi từng kí hiệu, kĩ năng, từng thao tác, cô chỉ cho chúng tôi những kinh nghiệm …Cô bảo sau này các em có thi HSG mà không được giải gì thì cô cũng cảm thấy tự hào về các em với tinh thần hăng say luyện tập và học hỏi của các em, cô tự hào nói với các em rằng: Môn Công nghệ là môn phụ, không được quan tâm như các môn Toán – Văn – Anh và một số môn khác… nhưng nó rất hữu ích cho các em trong cuộc sống và công việc của các em sau này. Chỉ cần các em có thái độ: chăm chỉ, cần cù và chịu khó tìm tòi thì sau khi tốt nghiệp THCS, các em đã có kiến thức cơ bản về lĩnh vực của kỹ thuật điện. Các em có thể sử dụng, bảo dưỡng, sửa chữa, lắp đặt mạng điện đơn giản tại gia đình . Bây giờ chúng tôi không còn sợ nữa, đã hiểu và yêu thích môn Công nghệ lắp đặt mạng điện nhiều hơn, chúng tôi đã có thể thiết kế được một mạng điện đơn giản, vẽ sơ đồ và lắp đặt thành công mô hình mạng điện đơn giản.
Bốn năm qua, dưới mái trường THCS Dũng Tiến chúng tôi được học cô Liên, được trải qua nhưng thăng trầm cảm xúc, được chứng kiến những cống hiến, đóng góp của cô với nhà trường, với học sinh, chúng tôi càng thấy yêu mến, kính trọng cô hơn, biết ơn cô nhiều hơn!
Các thầy cô giáo – những người cha, người mẹ không sinh ra chúng tôi nhưng cho chúng tôi kho tàng tri trức vô giá. Với những gì các thầy cô giáo dành cho các con, hàng trăm, hàng nghìn lời cảm ơn cũng chẳng bao giờ là đủ. Chỉ mong thầy cô luôn khỏe mạnh, bình an, vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình, đồng hành cùng các con trên suốt chặng đường đời, và để tiếp tục dìu dắt nhiều thế hệ học trò đến với những bến bờ tri thức cống hiến cho sự nghiệp trồng người! Chúng em xin cảm ơn các thầy cô!